Bài thơ: Tre Việt Nam (Nguyễn Duy - Nguyễn Duy Nhuệ)
Cây tre được nhân hoá, tượng trưng cho đức hi sinh, tình thương con bao la của người mẹ hiền: Lưng trần phơi nắng phơi sương Có manh áo cộc, tre nhường cho con.“Tre già măng mọc” là sự thật, là niềm tin về tuổi thơ, về thế hệ tương lai.